55 Cap, stt ngắn nhớ nhà, nhớ bố mẹ, một mình buồn cô đơn muốn về quê

0
(0)

Đi thật xa để trở về, nhớ nhà, nhớ bố mẹ, là cảm giác mà bất cứ người con nào khi đi xa cũng có. Cảm giác đó, chỉ cần cảm thấy nhớ, bạn sẽ thôi không khỏi suy nghĩ và nhung nhớ, chỉ muốn chạy thật nhanh để về bên vòng tay của bố mẹ. Như cái cách mà bố mẹ từng ôm lấy bạn vào những thời còn bé nhỏ. Đối với bố mẹ, dù bạn có lớn khôn như thế nào thì khi về nhà, về với bố mẹ, bạn vẫn là đứa con bé nhỏ luôn cần vòng tay của bố mẹ. Để thông cảm và an ủi nỗi lòng cho những người xa quê, xa bố mẹ thì sau đây, mình có một chút gửi gắm đến những nỗi lòng đang cô đơn 55 Cap, stt ngắn nhớ nhà, nhớ bố mẹ, một mình buồn cô đơn muốn về quê để các bạn có thể cảm thấy an ủi được phần nào cho nỗi lòng của mình.

Cap, stt ngắn nhớ nhà, nhớ bố mẹ, một mình buồn cô đơn muốn về quê

Khi bạn tìm hoài chẳng thấy hạnh phúc. Hãy về nhà đi, một mâm cơm ấm, một vòng tay êm, một góc sân nhỏ, “nhà” chính là nơi hạnh phúc mà bạn thuộc về.

Dù đi xa bao nhiêu, đi xa bao lâu, chỉ cần có một nơi gọi là “nhà” để nhớ về, lòng sẽ thấy bình yên.

Xa nhà cũng là một thử thách, có phải không?
Cuộc sống xa nhà sẽ dạy chúng ta nhiều thứ
Để mỗi chúng ta nhận ra rằng: người ta xa là để lớn, xa là để trưởng thành.

Đi thật xa để thèm được về nhà, gia đình vẫn là nơi tuyệt vời nhất khi bạn muốn dừng chân.

Lúc phải ăn ngoài hàng cơm bình dân một mình, bạn chỉ muốn bỏ hết sách vở, công việc, lên xe và về nhà ngay, để được ăn cơm mẹ nấu.

Có những ngày chỉ muốn về quê, về nhà, nằm nghe gió thổi qua hàng song cửa sổ rồi nói với mẹ: “Con không đi làm nữa, mẹ nuôi con cả đời nhé”.

Chỉ muốn chạy về nhà, gọi hai tiếng “Mẹ ơi!”
Bon chen ngoài kia con mệt lắm rồi mẹ ạ
Muốn mẹ xoa đầu, nói đừng lo gì cả
Nhắm mắt ngủ ngoan, có mẹ đây rồi.

Con muốn về nhà ôm lấy mẹ của con
Hôm nay thật tâm con rất buồn mẹ ạ
Con cố gắng cười và nói không sao cả
Nhưng đến cuối cùng nước mắt đã tuôn rơi

Có những ngày mệt mỏi trở về nhà
Ăn bữa cơm mẹ nấu, nhìn mẹ cười nói với mình
Mà bản thân chỉ muốn than rằng:
“Mẹ ơi, con mệt lắm!”
Con không muốn chiến đấu với cuộc sống này nữa đâu
Mẹ nuôi con như ngày bé được không?

Cơm người khó lắm ai ơi
Đâu như cơm mẹ chỉ ngồi xuống ăn
Dẫu cha mẹ có khó khăn
Cũng cho con đủ gối chăn, cơm lành

Tự lập là con đường đâu phải dễ đi
Nhưng mà, nhớ nhà, nhớ bố mẹ, nhớ cảnh đang quay quần bên mâm cơm mỗi ngày.

Gia đình la nơi không bao giờ bỏ rơi ai và yêu thương vô vàn những đứa con vô điều kiện.

Nhà không phải là một nơi trú ẩn tạm thời: Điều cốt lõi của nó nằm trong những tính cách của những người sống trong nó.

Gia đình là nơi đã trang bị cho bạn những hành trang quý giá nhất để bạn bước vào ngưỡng cửa của cuộc đời.

Gia đình là nơi cuộc sống bắt đầu và tình yêu không bao giờ kết thúc.

Gia đình không phải là việc bạn mang dòng máu của ai
Mà là việc bạn yêu thương, chia sẻ, cảm thông và quan tâm đến ai.

Tự dưng nhớ nhà, chán cuộc sống bon chen
Sợ mùi khói xe khi kẹt đường chờ đèn đỏ
Nhà ở cạnh nhau mà tên còn chẳng chưa rõ
Kiệm cả những nụ cười, gượng gạo xã giao

Xa nhà giúp ta lớn và trưởng thành hơn phải không?

Kiếp làm thuê xa quê nơi xứ lạ
Con nhớ nhà xa mẹ với thương cha
Nơi chốn xa con âm thầm khôn lớn
Ngày qua ngày thấm đậm chữ tình thương.

Con nhớ mẹ!
Xa nhà, xa quê, xa mẹ
Con nói ra sợ mẹ lo lắng
Nên con cứ giả vờ cứng cỏi vậy thôi!
Mẹ ơi!

Con không muốn tự mình nổ lực nữa, tự mình chịu đựng và chấp nhận nữa…
Mẹ! Con muốn về nhà! Con nhớ me!

Khi sống xa nhà con mới biết không đâu bằng nhà mình mẹ ạ! Con thấy con nhỏ bé, chơi vơi và lạc lõng lắm!

Nhớ lắm mái tranh nghèo, nhớ lắm lời cằn nhắn sớm hôm, nhớ canh đạm bạc chỉ có cá và rau xanh vào những chiều đêm buông xuống.

Một mình bải hoải giữa sóng đời trôi dạt, con thèm được trở về nhà!

Cuộc đời bạn, có thể quên hàng ngàn con đường, nhưng có một con đường bạn không được phép quên đó chính là đường về nhà.

Mẹ ơi!
Con buồn và mệt mỏi lắm!
Con sắp gục ngã rồi!
Con vẫn muốn được sống trong thế giới bao la đó của mẹ
Con chán lắm cuộc sống bon chen ngoài kia rồi mẹ ạ!

Con chỉ ước được một lần vùi đầu vào lòng mẹ và khóc thật to thôi, như cái thời còn bé ấy…

Mẹ ơi con vẫn là một đứa trẻ
Thèm về quê nằm võng dưới hiên nhà
Nghe mẹ mắng sao gầy đi quá thế
Rồi vỗ về cho vơi hết xót xa

Con nhớ ngày mà con mất đi tình yêu tuyệt vời nhất trong cuộc đời mình, khi trở về nhà, cha mẹ không những không la mắng mà còn mỉm cười. “Đã chịu về nhà rồi sao? Đã ăn cơm gì chưa?”…
Lúc đấy, tôi chỉ muốn khóc òa trong vòng tay của bố mẹ, người luôn dỗ dành và an ủi tôi suốt thời gian ấy, không phải là người tôi từng yêu rất sâu đậm, người mà tôi xem là tất cả trên thế gian này, mà là bố mẹ tôi.

Sống xa nhà mọi thứ thật khó khăn
Con có thể khóc với mẹ một chút được không?

Hạnh phúc nhất không phải là bạn có được một cuộc sống giàu có, không phải khi địa vị của bạn trên cao, không phải là khi bên cạnh có một người yêu hoàn hảo. Mà hạnh phúc nhất là khi bên bạn còn có mẹ và còn mẹ, mẹ là để yêu thương!

Con muốn về nhà ôm lấy mẹ của con
Hôm nay thật tâm con rất buồn mẹ ạ
Con cố gắng cười và nói không sao cả
Nhưng đến cuối cùng nước mắt đã tuôn rơi.

Ngồi buồn nhớ mẹ thiết tha
Lòng con đau nhói phương xa chưa về

Có một lần, lần duy nhất trong suốt 17 năm của cuộc đời mình, tôi đi ngủ và ôm mẹ rồi khóc, vì lí do tôi không thể hòa nhập được cùng với các bạn cùng lớp. Đỉnh điểm là ngày hôm nay tôi được một người bạn khác bảo tôi là một đứa con hoang, mình không biết lúc ấy bạn ấy cố tình hay vô ý nhưng với mình, thì đó là khoảnh khắc đáng nhớ nhất của mình cho đến tận bây giờ.

Người ta có mẹ để thương
Còn con nhớ mẹ qua hương khói tàn
Chén cơm con đặt trên bàn
Mẹ ơi để nguội theo làn gió bay

Con về nhà cũ chiều nay
Chỉ con với lá rơi đầy, mẹ ơi!
Vắng mẹ, mãi vắng mẹ rồi!
Ngõ xưa nghe gió chơi vơi não nùng
Mình con ôm nỗi nhớ nhung
Vắng nghe mẹ nói hòa trong gió trời
Mắt đẫm lệ, dạ bồi hồi
Xạc xào chấp chới gió rơi đầy thềm
Mong mẹ ngàn giấc bình yên
Tĩnh tâm trên cõi thần tiên vĩnh hằng

Mười bảy năm, ngày con xa mẹ
Suốt cuộc đời, tần tảo nuôi con
Vòng tay ôm lấy đàn con dại
Mình mẹ chênh vênh giữa cuộc đời
Mọi đắng cay mẹ dành phần thiệt
Mong sao con khôn lớn thành người
“Mẹ nuôi con biển hồ lênh láng”
Ơn sâu dậy, báo đáp nào xong!
Tháng bẩy về, con cài hoa trắng
Lòng rưng rưng, nhớ đến mẹ hiền

Chưa bao giờ tôi hối hận với quyết định học xa của mình
Khi tôi chợt nhận ra rằng, mình phải về nhà
Đúng! Chỉ có đi thật xa ta mới muốn quay về nhà, mới cảm thấy yêu thương và trân trọng nhà hơn bất cứ thứ gì khác.
Chỉ cần bạn quay về nhà, chắc chắn ở đó có người luôn yêu thương và luôn chào đón bạn quay về.

Dù tôi có đi xa đến mấy, đường quay trở về nhà đối với tôi, tôi không cần nhớ nó cũng nằm trong tim
Đó là cách mà tôi luôn biết đường đi lối về khi quay trở về nhà mà không cần bất cứ bản đồ hay chỉ dẫn nào.

Hồi nhỏ thấy thế giới này rộng lớn
Lớn lên rồi thấy thế giới rộng lớn nhưng không có chỗ cho mình
Nhà mình tuy nhỏ nhưng lúc nào cũng có bố mẹ chờ đợi.

Nhà là nơi mà mỗi khi cuộc sống qua bon chen, quá áp lực bạn có thể quay trở về. Không phải đó là nơi mà bạn có thể trút giận hay trút những nỗi đau, những khó chịu mà cuộc sống mang tới cho bạn. Mà đó là nơi có bố mẹ, người luôn chờ đón bạn, luôn sẵn sàng vỗ về, an ủi những lúc mà bạn mệt mỏi và tiếp thêm cho bạn sức mạnh để có thể chống chọi được với những cuộc sống khắc nghiệt ngoài kia. Hãy thường xuyên quay trở về nhà nhé, đừng đợi khi mình quá mệt mỏi hay không còn nơi nào để đi thì mới trở về, vì ở nơi đó, có người luôn chờ đợi bạn trong mỗi bữa cơm, hãy trân trọng những khoảnh khắc ấy khi còn có thể, vì thời gian không chờ đợi bất cứ ai.

Xem thêm:

stt đứa con hư xin lỗi bố mẹ

stt của mẹ đơn thân

stt cầu bình an cho bản thân, người thân

stt buồn khóc thầm về đêm

stt hối hận về những gì đã làm

Theo bạn bài viết này đạt mấy sao ?

Tiếc gì 1 đánh giá, làm ngay & luôn!

Average rating 0 / 5. Vote count: 0

No votes so far! Be the first to rate this post.

Viết một bình luận