Con người của chúng ta thường hay không biết trân trọng những thứ trước mắt, cứ thường chạy theo những thứ ngoài tầm với. Cho đến khi quay đầu kịp nhìn lại, thì những thứ trước mắt và bên cạnh ta hiện tại đã mất đi, đến lúc này dù có hối hận đi chăng nữa cũng không thể nào níu giữ những thứ đã muốn rời xa nữa. Stt có không giữ mất đừng tìm, mất đi rồi mới biết trân trọng sẽ giúp chúng ta hiểu được những thứ mất mát đó quan trọng như thế nào.

Đời người chỉ có một lần để yêu thôi
Cho nên, mất không giữ mất đừng tìm
Khi bạn đã cố gắng hết sức, mà họ vẫn không thể cảm nhận được tình cảm của bạn, vậy thì nên dừng lại
Nếu một ngày nào đó, họ thấy thiếu vắng bạn, họ sẽ biết được bạn đã từng bên bạn và yêu thương họ như thế nào.
Tất cả mọi thứ chỉ quý giá ở hai thời điểm:
Trước khi có được và sau khi mất đi
Khi chưa có được thì còn mong mỏi
Có được rồi thì lại thờ ơ
Chỉ đến khi mất đi rồi mới cảm thấy quý giá
Có không giữ mất đừng tìm
Đến không trân trọng, đi đừng hối tiếc
Đợi đến khi biết rằng đã làm người buồn rồi mới xin lỗi
Đừng đợi đến khi trở thành xa lạ mới nhận ra giá trị của nhau
Nắng có đẹp đến đâu, một cơn mưa ngâu cũng ướt hết
Tình có dài đến đâu chỉ cần một câu chia tay cũng kết thúc
Có không giữ mất đừng tìm, đến không trân trọng đi đừng nuối tiếc.
Mất rồi mới biết là đau
Khi còn lại chẳng coi nhau ra gì
Quay chân mới biết tiếc đời
Lúc đang có lại muốn rời bỏ đi
Trần gian nghịch lý vân vi
Có không thấy quý mất thì xót xa
Sai lầm lớn nhất của một người đàn ông là để một thằng con trai khác có cơ hội làm cho người phụ nữ của anh ta hạnh phúc.
Thế giới này
Chẳng có ai là của riêng ai, chẳng có gì là mãi mãi
Nếu không biết trân trọng và gìn giữ thì bất cứ ai cũng có thể ra đi, bất cứ cái gì cũng có thể lạc mất.
Đối với tôi bây giờ, nhắn cho người ấy một dòng tin “em nhớ anh” cũng là điều xa xỉ. Bởi vì tôi đã không biết trân trọng, tới khi mất đi rồi mới cảm thấy hối tiếc.
Có một thứ hối tiếc đau lòng hơn những điều hối tiếc khác, nó không xứng đáng trở nên như vậy. Đó chính là bạn đánh mất đi người bạn yêu, nhưng người đó từ đầu đến cuối không hề yêu bạn, mà chỉ xem bạn là một người thay thế.
Cái mất đáng tiếc nhất là thời gian
Cái mất đáng buồn nhất là cơ hội
Cái mất đáng sợ nhất là lòng tin
Cái mất không bao giờ lấy lại được chính là tình cảm
Hãy nhớ, ở đời có những thứ một khi mất đi sẽ không bao giờ lấy lại được
Hãy cho bản thân mình học cách trân trọng những gì của hiện tại đang có.
Đừng bao giờ thờ ơ với tin nhắn đến từ người yêu thương bạn
Bởi rất có thể đến một ngày bạn sẽ không còn cơ hội được nhận tin nhắn đó nữa.
Đôi khi người ta không chú ý đến những điều người khác làm cho mình, cho đến khi người ấy ngừng làm cho mình.
Có thể im lặng để cơn giận tan biến
Chứ đừng im lặng để chờ một câu xin lỗi từ nhau
Ai đúng ai sai đâu quan trọng, nếu thực sự yêu thương nhau thì hãy bỏ qua lòng tự trọng mà làm lành trước
Đừng để im lặng vô hình tạo nên khoảng cách, có những thứ mất đi rồi không tìm lại được đâu…
Có rất nhiều thứ, lúc ta có thì không mảy may để ý, khi mất đi rồi mới bằng lòng đánh đổi tất cả để lấy lại.
Hãy học cách biết ơn và trân trọng những gì bạn đang có
Trước khi thời gian dạy cho bạn biết phải trân trọng những gì bạn đã từng có
Đừng vì danh lợi mà bỏ quên gia đình, bạn mất tiền thì có thể từ từ tìm lại được. Nhưng bạn mất gia đình bạn sẽ phải hối hận cả một đời.
Hạnh phúc đâu quá xa xôi
Chỉ bởi vì ta không biết cách trân trọng nó mà thôi!
Hạnh phúc vốn ở ngay trước mắt, nhưng người ta cứ tự đặt nó ra
Hạnh phúc vốn chẳng xa hoa, nhưng người ta lại biến nó thành xa xỉ
Hạnh phúc đơn giản khi ta nghĩ chỉ cần yêu và kiên nhẫn chờ đợi.
Duyên do trời định, phận do trời tạo
Nhưng hạnh phúc chính là do chính bản thân mình tạo ra
Vì vậy, hãy nhớ và trân trọng điều đó nhé!
Hạnh phúc không phải là được yêu nhiều người
Mà là được một người yêu rất nhiều.
Người ta thường không trân trọng những gì mình đang có, nhưng lại thích dòm ngó những thứ không thuộc về mình.
Trên đời này không hề có người vô tâm, chỉ là tâm của họ không hướng về bạn mà thôi
Vì sao con người luôn muốn bản thân mình phải lưu lại những nuối tiếc? Có lẽ nhân sinh phải có một chút tiếc nuối mới được vẹn toàn.
Một khi niềm tin không còn nữa thì tình yêu cũng dần biến mất.
Đến một lúc nào đó, bạn sẽ chợt nhận ra được rằng: “Có một số người chỉ có thể ở trong tim bạn chứ không thể đi cùng bạn đến suốt cuộc đời”.
Khi bạn yêu một ai đó thật lòng, bạn sẽ hiểu được sự im lặng của người ta có sức tàn phá như thế nào đối với trái tim bạn.
Gặp gỡ, quen biết, yêu thương rồi chia ly là nỗi đắng cay trong trái tim bao người.
Khi tổn thương trở thành thói quen, thì con người tự nhiên sẽ học được cách sống trong bình thản.
Hãy trân trọng những gì đang có trước mắt, đừng vì quá tham lam hay cám dỗ khiến chúng ta phải mất đi những gì đáng trân trọng. Đừng để những gì của chúng ta ngày hôm nay lại thành những thứ đáng trân trọng cho người khác vào ngày mai. Đừng để sau này khi nhìn lại, bạn phải lặng người hối tiếc về những quyết định sai lầm và lầm lỡ trong quá khứ, lúc ấy dù bạn có đánh đổi hết tất cả cũng chẳng thể lấy lại được.